Kế hoạch cho cuộc đời: Sống hay Tồn Tại
Bạn cũng muốn có một chiếc xe hơi như tôi? Tốt lắm, bạn đã có mục đích hãy bắt đầu lập kế hoạch nào!!
Kế hoạch? Ai cũng có kế hoạch cho riêng mình cả, có thể là kế hoạch hoá gia đình ?, không thật đấy nó cũng là kế hoạch, hoặc kế hoạch làm sếp, kế hoạch cướp ngân hàng hay cao quý hơn là kế hoạch thay đổi bản thân, kế hoạch học tập, kế hoạch cho tương lai của bản thân… ai cũng cần một kế hoạch cho riêng mình để đạt được tới mục đích, dù cho mục đích đó là xấu hay tốt đi chăng nữa thì để đạt được mục đích cuối cùng ai cũng cần lập cho mình một kế hoạch.
Đáng buồn là không phải bạn trẻ nào cũng hiểu được điều này, tôi không trách các bạn, tôi trách cái xã hội đáng thương này, tôi trách cái nền giáo dục thối nát đang tồn tại kia, tôi trách móc những người không chịu san sẻ kỹ năng lập kế hoạch cho các bạn trẻ, bởi lẽ cho cùng giới trẻ cũng chỉ là con người mà con người thì ai cũng phạm sai lầm mà cái xã hội này thì luôn dặn dò các bạn một điều: Đừng phạm sai lầm, hãy chọn con đường an toàn. Còn nền giáo dục và cái xã hội tôi từng được hưởng ở UK thì: Hãy phạm sai lầm, càng nhiều các vết thẹo, bạn sẽ càng trưởng thành và phụ nữ thích điều đó ?
Đúng vậy thay vì chọn con đường an toàn, tôi luôn chọn thử thách, thay vì chọn cách đi vòng qua các chướng ngại vật, tôi chọn cách đạp đổ và giải quyết chúng.
Tôi cảm thấy buồn vì thế hệ trẻ Việt Nam thời bây giờ, như đã nói tôi không trách các bạn, chỉ là các bạn chưa được hướng dẫn chỉ bảo cụ thể để có thể sống chứ không phải tồn tại như những hồn ma. Học ngành theo ý thích của ba mẹ, làm mọi điều dưới sự sắp đặt của ba mẹ, “lập trình” tư duy theo cách của ba mẹ… Hoàn toàn mất tự chủ, chắc khác nào zoombie cả, chỉ khác là zoombie bị nhiễm Parental Virus.
Tôi từng hỏi nhiều người, trong số đó có cả người yêu cũ của tôi rằng: “Em muốn làm gì”. Cô ấy trả lời: “Em chẳng biết nữa. Giờ chưa xong tính gì tương lai anh eii”. Hơi thất vọng, hơi hụt hẫng bởi lẽ ngay từ khi đặt chân tới UK tôi đã xác định cho mình một kế hoạch cụ thể cho cuộc đời mình với từng mốc đánh dấu để cho tới giờ lật lại tôi vẫn đang trên kế hoạch đó và chưa bao giờ lạc lối trên cõi đời ô trọc này, trong các xã hội trọng bằng cấp này. Lập kế hoạch là một trong những bài học cơ bản nhất trong số những thứ cơ bản của việc giáo dục một con người.
Ở Anh điều này được dạy ở bậc tiểu học với những thứ tưởng chừng rất đơn giản như kế hoạch học tập, kế hoạch đi dã ngoại, kế hoạch làm việc trong một lớp học… vô cùng chi tiết và chính các em học sinh được tự mình thiết kế chúng, đặt ra mục tiêu với những checklist và khi hoàn thành một điều chúng được tự tay lấy bút đánh dấu check vào với một tâm hướng tự hào: Mình đã hoàn thành mục tiêu!
Còn ở Việt Nam thì sao nào? Thầy nói gì trò nghe đó, trò phản bác → trò bị trù dập, cái quái gì vậy? Chưa cần biết phản bác đúng hay sai thì lúc nào phần thiệt thòi cũng là ở học sinh, hay thiệt, cái được gọi là Dân Chủ chẳng hề tồn tại ngay cả trong trường học — một xã hội thu nhỏ. Cứ như thế chúng ta được nhồi nhét những kiến thức mà chẳng ai cần, cũng chẳng ai thèm nhớ khi bước ra khỏi cánh cửa trường. Và chúng ta cứ như một cỗ máy, chỉ được nhồi nhét mà không hề có kế hoạch rằng rồi 2, 5, 10, 15 nữa chúng ta sẽ có những gì, đạt được những mục tiêu gì và làm thế nào để đạt được những mục tiêu đó.
Hoàn toàn là con số 0, tới bao giờ đây hả Việt Nam ơi? Tới khi nào các bạn mới có kế hoạch riêng của cuộc đời mình, bởi lẽ các bạn chính là những chủ nhân tương lai của đất nước. Bạn không có kế hoạch, thôi thì đất nước cũng thế thối nát muôn thuở thôi. Sống mà không có một kế hoạch cho cuộc đời mình chẳng khác nào lái một chiếc xe ở vận tốc 150kmph mà mắt nhắm nghiền lại vậy, không sớm thì muộn cũng vào nhà xác mà nằm.
Còn “nhà xác” của các bạn chính là trả giá vì không có một kế hoạch cụ thể, cuộc đời lâm vào bế tắc không đường ra vì mọi thứ bạn làm không phải do bạn đề ra mà do một “đấng tối cao” nào đó vạch ra cho các bạn. Cứ thế bạn trách móc người này, người khác nhưng khi hiểu ra bạn phải tự trách móc mình thì đã quá trễ rồi, cuộc đời không cho bạn thứ để quay ngược dòng thời gian. Quá trễ cho một cuộc đời!
Cả một cuộc đời, nó nằm trong tay các bạn, bạn sống là cho bản thân mình cơ mà, vậy nên dẹp đi người khác nói gì về quyết định của bạn, bỏ ngay đi câu “Người ta cười cho”, bạn sống cho bản thân mình hay cho miệng đời thiên hạ? Khi làm được điều đó thì bạn mới sẵn sàng vạch ra mục tiêu cho cuộc đời mình từ những mục tiêu ngắn hạn cho tới các mục tiêu dài hạn và xa hơi nữa là mục đích sống của cuộc đời mình.
Everyone was born with dream inside. As same as a plane, it was built to live on sky. How pity whether a rusty plane sit tight on ground and how awful we’re all live once again
Mọi thứ đều có cái giá của nó, có lẽ bạn làm theo điều mà người khác cho rằng đúng thì bạn sẽ không lạc lõng. Nhưng điều đó có khiến bạn vui không? Có khiến bạn hạnh phúc với chính con người bạn không? Hay bạn mãi mãi không thể là chính mình, sống như những kẻ khác, làm như những kẻ khác và chết như những kẻ khác chẳng ai biết đến ngoài con cháu của bạn một vài đời và sau đó chỉ là nấm tro tàn mà thôi. Hay lập cho mình một kế hoạch, nó không cần phải quá hoàn hảo nhưng chí ít bạn cũng biết mình cần làm gì để đạt được kế hoạch đó và bạn cần vững tin vào chính mình theo đuổi kế hoạch đó.
Tôi cũng chính là một người từng như các bạn, cho đến giờ nghĩ lại tôi cảm thấy mình thật đáng thương làm sao trong những năm tháng tôi chỉ biết bắt chước những gì người khác làm mà không một lần tự đặt câu hỏi: Tại sao? Tôi cũng từng là một thằng nhóc béo ú, cục mịch nhưng bạn biết không ngay khi bắt đầu kiếm được những đồng tiền đầu tiên tôi đã tự đặt ra kế hoạch cho mình là: Tập thể dục và có một cơ thể săn chắc, mạnh mẽ. Nhưng cũng phải vài năm sau tôi mới thực hiện được kế hoạch đó khi tôi đã trở thành một doanh nhân tiền bạc rủng rỉnh sẵn sàng bỏ tiền cho các khoá tập luyện cường độ cao để tìm lại đúng nghĩa một con người đàn ông bên trong thân hình ngấn mỡ khi đó. Đó là một kế hoạch ngắn hạn và tôi đạt được điều mà tôi luôn mơ ước trong 6 tháng và sau đó tôi gắn bó với gym & fitness như một thói quen của cuộc sống lành mạnh. Thứ dậy vào lúc 5a.m, đọc một cuốn sách 30′, ăn nhẹ và đến phòng gym vào lúc 6:40a.m.
Tôi đã thay đổi hoàn toàn, không còn là một con người lười biếng, ủ ê như trước tôi trở nên mạnh khoẻ hơn, cơ bắp hơn và đặc biệt đàn ông hơn nhiều. Khác với bạn bè cùng trang lứa: bụng bia, thân hình quá khổ, luôn thở dốc khi vận động mạnh… tôi lúc nào cũng sung sức và bền bỉ bởi lẽ gym & fitness đã thay đổi bản thân tôi như một liều thuốc thần kỳ. Đó là một dẫn chứng hoàn hảo cho thứ gọi là: Lập kế hoạch. Bạn không có kế hoạch, bạn sẽ chỉ mãi lang thang không lối thoát trong cuộc đời bạn. Nếu bạn không tự quyết được rằng tương lai bạn sẽ làm gì thì thử hỏi bạn đang sống hay tồn tại, tôi dám cá là tồn tại. Tồn tại là khi bạn sống mà không có mục đích sống cho cuộc đời, như một hồn ma vô phương bất định cứ thế lang thang mà không có đích đến cho bản thân mình mà thôi.
Lập một kế hoạch với những checklist, bạn sẽ cảm thấy tự hào biết bao khi mình kiên nhẫn và đã theo đuổi kế hoạch đó đến cùng. Tôi sẽ lấy một ví dụ khác về việc kiên định theo đuổi kế hoạch của mình. Cái ngày mà tôi quyết định chi tiền cho CFYC, cũng có một vài nhân viên ở công ty tôi cũng muốn đi tập theo và các bạn ấy cho rằng là “để cho vui”. Tôi lắc đầu ngao ngán ngay từ những câu nói đó của các bạn, và rồi chuyện gì phải đến cũng đến, các bạn trẻ bắt đầu viện lý do để “khỏi” phải đi tập và nào là hôm sau, ngày mai, tuần sau và cuối cùng là bỏ hẳn. Không có một chút kiên định nào với bản thân, không hề có kỷ luật với chính con người của mình thì bạn sẽ chẳng làm gì được. Kỷ luật với bản thân để luôn kiên định tiếp tục bước đi trên con đường mình chọn vô cùng quan trọng.
Nếu như lập kế hoạch là bước khó khăn thứ nhất thì kiên định, kỷ luật để thực hiện nó chính là bước khó khăn nhất của cuộc hành trình thay đổi bản thân của mình. Nó không dễ đâu, sự thực là vậy, nếu dễ thì tất cả hơn 7 tỷ con người đã thực hiện được ước mơ của mình rồi chứ không riêng gì bạn cả. Tôi thì khác, với tầm nhìn của một Investor, một đồng tôi bỏ ra thì chí ít tôi cũng phải thu lại được hai thậm chí là mười. Đừng lãng phí bất kỳ đồng tiền nào của bạn cả — đó chính là bài học đầu tiên để trở nên giàu có, hãy lập kế hoạch cho bản thân, kỷ luật với bản thân và bạn sẽ thấy mọi nỗ lực của bạn sẽ được đền đáp lại một cách xứng đáng!
Trích dẫn: https://medium.com/@phongnguyentf/k%E1%BA%BF-ho%E1%BA%A1ch-cho-cu%E1%BB%99c-%C4%91%E1%BB%9Di-s%E1%BB%91ng-hay-t%E1%BB%93n-t%E1%BA%A1i-5025a80935b3